Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

Mong manh tình người....

Con người rồi ai cũng phải chết. Điều đó ai cũng biết, ai cũng sợ lo về nó... Nhưng cuối cùng thì nó cũng sẽ đến với bất kỳ ai. Có tiếc thương, có đau khổ ... có như thế nào đi chăng nữa thì điều đó cũng sẽ đến. Nhưng đến bằng cách nào ? và đến với tinh thần như thế nào để con người ta có thể chấp nhận được. Điều đó phụ thuộc vào cái mà ta đang sống bây giờ.
Như vậy, tình thương, tình người... sự đồng cảm của những trái tim.v.v hơn thế nữa là một con người có một nhân cách lớn, nhân cách của sự tài hoa, sự tài và đức. Có lẽ tổng hoà của các mối quan hệ đó cho ta cái nhìn thực tế hơn, yêu thương hơn về cái chết.
Và rồi cái chết cũng sẽ đến với tôi, với bạn với tất cả mọi người. Cái chết sẽ đến với người quân tử và đến với kẻ tiểu nhơn, cái chết đến với kẻ thù của tất cả mọi người. Và ... như vậy cái chết là kẻ thù của tất cả những điều trên thế gian này.
Hạnh phúc không chỉ là sống. Hạnh phúc còn là chết. Bởi chết nói lên con người. Chết là một phần của cuộc sống.
Như vậy tại sao chúng ta lại không sống với nhau bằng tình thương yêu, sống với nhau bằng những đạo lý tốt đẹp ở đời.v.v.?
Hãy bỏ qua tất cả những điều trần tục tầm thường để sống với nhau cho tốt hơn. để đến khi tôi và bạn nhắm mắt từ giả cõi tạm này thì không phải hối tiếc điều gì.
Cái chết nó công bằng lắm ! Nó lấy đi tất cả những người giàu nhất cũng như kẻ khổ khổ nhất... chỉ để lại dòng chữ trên tấm bia mà thôi.
Tôi và bạn rồi sẽ còn lại những dòng chữ trên mô đất đó.... rồi cũng theo thời gian nó cũng sẽ mất đi... rồi tất cả cũng trở về với hư vô mà thôi.
Ngay từ bây giờ... chúng ta hãy biết yêu thương nhau đi... hãy sống với nhau bằng tình thương của một con người đi...
Tôi luôn mong điều đó sẽ đến với tất cả chúng ta....