Một ngày như mọi ngày.
Tôi nhìn em trong vắt.
Như suối mùa hè, mát rượi.
Ánh mắt em làm tim tôi rộn ràng.
Em cũng hiểu điều đó.
VÀ
Chuyện cũng đã đến với tôi.
Trời bổng xanh hơn.
Âm thanh cuộc đời ngọt lịm.
Tôi nghe tim mình thổn thức.
Cuộc sống đầy tươi vui.
Em cũng hiểu điều đó.
Và
Hình như, em cũng đến với ta.
trong thổn thức cuộc đời.
Thời gian như cô lặng hơn.
Tất cả như ngừng lại.
Chỉ có tiếng con tim.
của em và của tôi.
Ôi hạnh phúc !
Tôi mong nó đến.
Và điều đó đã đến.
Hạnh phúc là điều bình dị nhất.
Ta mong ước và ta tận hưởng được niềm mong ước đó.
Ta nếm từng giọt hạnh phúc.
Ta không mong nó trôi qua.
Nhưng rồi...
Hình như nó đang đi qua...
Báo cho ta ...đau thương và tiếc nuối.
CÓ phải kết thúc không ?
Không !
Điều đó chưa kết thúc.
Bởi vì ta còn hy vọng.
Hy vọng cho cuộc sống về sau.
Em cũng biết điều đó.
Nhưng e có bước qua không ?
ta dìu em bước nhé
Nhưng thôi, đường xa lắm.
Em nhủ ta như vậy.
Anh phải về đường anh.
Còn em về thực tế.
E đi về thực tế ?
Còn ta đi vào hư vô ?
cuộc đời luôn tiếp tục.
Hạnh phúc luôn nhọc nhằn...
Tôi nhọc nhằn tìm tôi.
giữa bao la trời đất.
Mình vẫn không tìm ra.
Điều mà ta mong đợi.
Bởi e đi về rồi.
Thực tế không như mơ.
Cuộc đời không như thơ.
.......
Trời vẫn có ngày xanh
Tóc người không xanh mãi
Thời gian lặng lẽ trôi.
Ta đi về phương trời
Nhìn hoàng hôn màu tím.
------------------------------nft--------------------
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét