Thứ Tư, 26 tháng 11, 2008

Lần gặp cuối

Bạn ơi!
Hôm nay, mình và Toàn và Vinh ngồi nói chuyện với nhau, đúng hơn là nhậu với nhau và có thêm cô giáo dạy khoa môi trường tên là Ngọc Anh. Trong cuộc nói chuyện, NGọc Anh ngỡ ngàng trong cách trình bày và diễn đạt về đề tài của những người làm truyền hình. Chỉ có mỗi chuyện là thằng Toàn tìm cách chia cách mình và Vinh để nói chuyện với Ngọc Anh. Ngọc Anh rất là đà lạt, tuyệt vời. Toàn thì muốn chứng tỏ mình là người biết mọi chuyện và galang theo cách nghĩ của người Pháp, hành động giống người Anh, chơi theo kiểu Mỹ, hút thuốc giống người Việt Nam. Chán ! Đuổi nó về hoài, nhưng không được. Nó nhìn phụ nữ theo cảm nghĩ riêng. Dễ dàng trong cách sống, yêu thương theo cách phươg tây. Nó là vậy đó. Nhưng ( lại nhưng) nó lại là thằng tào lao ( có không vậy Toàn )nhất trong 3 thằng ở lớp. Sâu sắc, nhưng lại dễ dãi.
Toàn lại tức mình vì không thể nói chuyện với mình bằng lý lẽ thực thụ.
Nói chuyện với thằng này chắn lắm. Đành phải chấp nhận thôi.
Chỉ có Vình, thằng em tuyệt với, biết cách chiều chuộng phụ nữ và được phục nữ thương hơn, thích hơn.
Đang viết bài thì thằng Toàn nói xấu mình về chuyện xem tài liệu lúc làm bài kiểm tra thuộc đẳng cấp sư phụ. Điều này hoàn toàn sai.
Nói gì thì nói, thằng nào nói nhiều thì thằng đó làm ít.
Thực tế đã chứng mình điều này. Thằng Toàn là thằng hơi tào lao.
Tội nghiệp thằng Toàn.
Cô giáo Ngọc Anh chưa có chồng, ngồi gồng mình nghe mấy thằng uống rượu nói chuyện trên trời dưới biển. Chịu không nổi, đành về trước.
Thôi để gặp Ngọc Anh dịp khác nói chuyện nhiều hơn.
Ngọc Anh về. Câu chuyện có vẻ trầm xuống.
Không có phụ nữ là mấy thằng đàn ông ngồi nói chuyện thấy chán.
22h. Rời quán cà phê Trung Nguyên trên đường Phù Đổng Thiên Vương- Đà lạt.
Tất cả đang ở phía trước.

Không có nhận xét nào: